Dù thế nào đi nữa... :)

Daisypath Happy Birthday tickers

Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

Mưa và nắng!






Đã lâu lắm rồi Mưa không còn gặp Nắng, cầu vồng không còn xuất hiện và hạnh phúc cũng không còn hiện diện. Nắng ra đi, và Mưa cứ mãi chờ đợi...



1 hình bóng không thuộc về mình.



1 tình yêu không thể có được.



1 ngày Nắng quay về bên Mưa.



Mưa và Nắng đã từng ở bên nhau - hạnh phúc ấy là cầu vồng xuất hiện. Khi nó đến tạo ra một cầu vồng đẹp lung linh và kì diệu như một phép màu. Và cũng như tình yêu, cầu vồng chỉ xuất hiện một cách ngắn ngủi. Vội đến rồi vội đi, để lại phía sau những vệt màu, những dấu vết mờ hẳn trên bầu trời.



Khi Nắng ra đi, Mưa đã khóc rất nhiều. Những hạt mưa rơi xuống mang theo bao nhiêu buồn phiền của Mưa. Có lẽ vì Mưa cũng như Con người vậy, nên khi buồn và khóc người ta thường hay muốn gặp Mưa. Mưa và Con người, nước mắt của Mưa và Con người - những thứ ấy dường như hòa tan làm một. Dường như họ là bạn của nhau... an ủi và che chở cho nhau...



Nắng ra đi, có vẻ như rất hạnh phúc. Nắng dường như đang sống rất tốt. Hằng ngày, những giọt nắng lấp lánh trên khắp mọi nơi, trên những chiếc lá, vòm cây, và mái nhà... Nắng vui vẻ, tung tăng, nhảy nhót mà không biết rằng... trước đó đã từng có một cơn mưa rất lớn...



Nắng và Mưa chẳng biết có khi nào gặp lại. Và khi gặp lại, liệu Nắng có phải là Nắng của ngày xưa, và Mưa có còn là Mưa khi Mưa và Nắng thương nhau... Chỉ biết rằng, khi Mưa và Nắng bên nhau - dù trong khoảnh khắc rất ít ỏi, luôn có một cầu vồng xuất hiện - cầu vồng hạnh phúc.



Chỉ mong có thể nói với nhau một lời... biết là giữ mãi thì không có kết quả... quên thì không thể... đối mặt thì không dũng cảm... vậy thôi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét