Dù thế nào đi nữa... :)

Daisypath Happy Birthday tickers

Thứ Năm, 15 tháng 4, 2010

Believe



Tin tưởng và hi vọng, thiếu hai thứ này có lẽ con người sẽ trở nên hoàn toàn trống rỗng. Mỗi con người đều phải trải qua bao nỗi khổ đau trong cuộc sống. Nhưng bạn có biết không, để có thể có được hạnh phúc và nụ cười phải đánh đổi rất lớn là nỗi đau và hàng ngàn giọt nước mắt. Cánh tay cuộc sống rất công bằng bạn à ! Nó lấy đi thật nhiều, khiến ta đau khổ đến tột cùng, nhưng nó cũng sẽ trả lại, một ngày nào đó...Chỉ cần bạn biết tin tưởng.
Trên bước đường đời bạn đi sẽ có biết bao nước mắt thấm đẫm trên đó, nhưng đừng bao giờ dừng lại, cứ bước tiếp đi. Đừng để bất kì sóng gió nào làm bạn dừng lại. Hãy tin, bạn nhé !
Số phận, phải chăng thứ này chi phối cả cuộc đời chúng ta, là điều không thể thay đổi. Đừng bao giờ nói vậy, bạn có bao giờ nghĩ rằng số phận nằm trong chính bàn tay chúng ta. Mỗi ngày ta sống, cố gắng từng phút giây chẳng phải là để thay đổi tương lai và số phận hay sao? Nhiều lúc gặp những thất bại, khổ đau bạn nản chí và không muốn đi tiếp nữa. Hãy nhớ rằng " Không có con đường trải hoa nào dẫn đến những điều tốt đẹp cả".
"Hy vọng là điều kỳ diệu, một điều cần được nuôi dưỡng và ấp ủ, và đổi lại nó sẽ làm chúng ta luôn sống động. Hy vọng có thể được tìm thấy trong mỗi chúng ta và nó có thể mang ánh sáng vào những nơi tăm tối nhất. Đừng bao giờ đánh mất hy vọng"

Tôi tin vào cuộc sống. Đó là một món quà Thượng Đế ban tặng cho mỗi con người. Tôi bắt đầu biết yêu thương và quý trọng bản thân mình, biết tin vào năng lực của mình và tin vào cuộc sống.

Thứ Hai, 12 tháng 4, 2010

Life in mono

Thik bài nì.
Tâm trạng rối bời thế!
Muốn có ai đó để chia sẻ.
Nhưng sự quan tâm như vậy ko phải là điều mình mong đợi.
Có lẽ là ko hiểu.
Mình thật tham lam.
Mỗi lúc thấy hoang mang lai nghe "Life in mono". Càng nghe càng thấy bế tắc, nhưng mà vẫn muốn nghe, haha.
No exit!
Ah, Happy birthday to my good friend! :)

Thứ Năm, 8 tháng 4, 2010

Bị ghẻ :(

Ngứa thế ko biết nữa. Chẳng biết là tại rận mèo hay bị dị ứng thời tiết nữa. Nổi mụn khắp người, nhìn ghê quá. Ngứa nhưng mà ko dám gãi, cứ đụng vào là nó lại càng ngứa hơn. Huhu, mẹ ơi, làm sao bây giờ? Chân tay, lưng bụng giờ toàn sẹo là sẹo thôi. Đã xấu gái (mình có tính hay khiêm tốn, hị hị) lại còn lắm sẹo, sau này ma nó lấy à?
Lap bị hỏng bàn phím, ko làm ăn được gì, khổ thật đấy. Đã ko có tiền, lại còn lắm khoản phải chi.
Ngứa quá đi mất!
Haizz, có phải những điều gì ko đc như trước thì có nghĩa là nó đã thay đổi?
Mình thay đổi, tất cả mọi người đều thay đổi.
Mình ko muốn thay đổi, nhưng mà nó lại cứ thay đổi, tất cả mọi thứ!
Đứa nào nói với mình ấy nhỉ, chẳng nhớ nữa, những lúc có nhiều tâm trạng nhất là lúc ko thể viết thành lời.
Lại thấy ngứa! Khổ thế! :((