Dù thế nào đi nữa... :)

Daisypath Happy Birthday tickers

Thứ Tư, 19 tháng 5, 2010

Anh biết em chán anh...


Anh biết em chán game, vì nó mà anh có thể thức thâu đêm, nhưng nếu em bảo online nói chuyện đến 1h sáng chẳng hạn thì chắc chắn là anh không thức nổi.

Có những lúc anh biết em chán anh...

Chán cái kiểu giờ nghỉ buổi trưa, tranh thủ online để được nói chuyện với anh thì anh lại bận hết việc này đến việc khác, nào thì “anh đang tìm tài liệu”, nào thì “anh down dở tí”, rồi “anh đi pha nước uống đã, cho anh 10 phút”...

Có những lúc anh biết em chán anh...

Chán cái công việc lúc nào cũng bù đầu bù óc của anh, chán cái điện thoại của anh mà không lần nào đi chơi với em anh không kè kè ôm lấy nó.

Có những lúc anh biết em chán anh...

Chán cái tính hay than vãn của anh vì ngoài than vãn ra anh ko biết nói gì ( vì đã nói với em rất nhiều, chẵng lẽ lại nói đi nói lại rằng : " em ah ^^ anh nhớ em quá)

Có những lúc anh biết em chán anh...

Chán những buổi tối trước khi đi ngủ mà anh ngủ quên không nhắn tin chúc em ngủ ngon. Chán những khi thức dậy cầm lấy điện thoại mà không có tin nhắn chào buổi sáng của anh.

Có những lúc anh biết em chán anh...

Chán cái phản ứng của anh mỗi khi em mặc quần dài đi làm, chỉ vì anh nói là ko kute khi anh chở em. Từ đó em rất ít khi mặc quần dài đi làm, thậm chí là đi chơi cùng anh dù điều này em thích.

Có những lúc anh biết em chán anh và chán cả em, chán rất nhiều thứ xung quanh mình, chán những cuộc tranh luận, anh nổi cáu khiến em thấy mệt mỏi, chán những ngày em lặng lẽ đi làm về chẳng có anh.

Nhưng anh biết em sẽ rất buồn nếu như không có anh nữa, anh biết em yêu anh từ mỗi tin nhắn giản đơn mà chứa đựng biết bao điều, anh biết em yêu anh từ ánh mắt đến nụ cười, từ những câu chuyện hài hước anh kể để em vui sau những giờ làm việc mệt mỏi, căng thẳng và áp lực. Anh biết em yêu anh bởi những lời đề nghị, những bất ngờ nho nhỏ anh dành cho em. Anh biết em yêu anh từ những điều nhỏ bé lắm, và anh cũng chẳng biết sao anh lại yêu em...

Sao anh chán em thế mà anh vẫn thấy nhớ em thật nhiều mỗi lần vắng em, yêu em chẳng hiểu vì sao, chẳng có lý do gì để yêu cả, yêu em nên anh thích làm những điều mà em đã chán ở anh. Vì anh muốn được em quan tâm lo lắng, vì anh còn biết là em quan trọng nhất đối với anh. Vì thế, anh sẽ rất đau khổ nếu phải xa em ( vì đó có thể là điều tốt nhất mà anh dành cho em), và điều cuối cùng là vì anh biết: Em cũng rất yêu Anh!

Thứ Ba, 18 tháng 5, 2010

Entry 18/5/2010


Tối mùa hè mà tự nhiên thấy lạnh.
Có phải tại mưa ko?
Vẫn là con người ngày xưa. Muốn nói nhiều điều sao chẳng thế nói. Vì sợ đủ thứ.
Sợ nhất vẫn là cô độc, là lạc lõng...
Sắp thi mà sao ng cứ thấy ngu ngu thế này.
Lấy lại tinh thần thôi. Bị ảnh hưởng bởi nhiều thứ quá! Ko thể tập trung được.
Yêu nhưng ko hiểu, hiểu nhưng ko yêu.
Khi nào thì có thể yêu và hiểu?

Chủ Nhật, 16 tháng 5, 2010

Kết thúc (To kill a love)

Lâu rồi mới nghe 1 ca khúc hay thế! :)




Từ giã cuộc tình
Từ lúc chớm hân hoan lòng
Giờ quá muộn màng để mãi có nhau trong đời
Đôi chân chênh vênh, bóng tối ngút ngàn
Chỉ riêng mình ta trôi trong cô đơn

Từ giã cuộc tình, để nơi ấy em yên bình
Để thấy nụ cười, còn mãi sáng trên môi mềm
Người như bình minh rực sáng giữa bóng đêm vô tận
Những ngày ta lang thang trong cơn mê

Thoáng đâu đây, một chút hương em hay hình bóng em
Dìu dắt ta miên man trong miền ký ức khi ta bên nhau
Và sẽ mãi trong tim hình bóng, mãi không phôi pha dù tháng năm trôi

Giờ lối ta đi sao lạnh lẽo vắng em chung con đường đó hát ca
Và bỗng giật mình thấy ta bồi hồi một nỗi nhớ mong em

Còn lại là những nụ cười, còn lại là bao kỷ niệm...

... Đọng lại trong ta bình yên ngày yêu dấu...

Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2010

Happy birthday!

Ko blog, thấy con ng mình thật khô cằn :)
Lâu rùi mới vào, chỉ có chị Mun là hay nhòm ngó đến blog, đọc một số entry của chị, lại thấy tâm hồn mình được nuôi dưỡng thêm 1 chút, nhẹ nhàng và thư thái...
Sn nhóm :)
Lần này thì ko tụ tập đủ đc rồi.
Lại nhớ chuyện ngày xưa :D
Cái thời đi đâu cũng có nhau. Cái thời trốn học đi "đánh chát". Cái thời góp tiền đi tụ tập. Cái thời viết chung quyển nhật kí. Cái thời kể chuyện tình cảm cho nhau nghe vào mỗi đêm đc ngủ cùng nhau. Cái thời gọi điện đêm khuya để hỏi bài và tất nhiên là để buôn chuyện nữa... Và cái thời của tình bạn. À ko, luôn luôn là tình bạn. Tình bạn thì ko có thời kì :)
Sao mãi ko thấy 2 đứa kia đi chơi về nhỉ? Mình ko đi cùng là hư hỏng ngay, định chơi thâu đêm à? Haizz, ko khéo lại bị công an bắt ở động lắc nào rồi. Vào đúng hôm sn nhóm thì buồn lắm. hiahia
"Bạn là thiên thần nâng ta bay lên khi ta quên mất đôi cánh của mình"
Love you! Chụt!