Dù thế nào đi nữa... :)

Daisypath Happy Birthday tickers

Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2010

Ngày có nắng


- Sơn ơi! Qua đây đưa tôi đi đâu đó 1 lát đc ko?
1 đêm ko ngủ đc. Mệt, nhưng ko dám ngủ. Haizzz. Gần sáng mới ngủ. Chập chờn.
Bạn đến gọi ra khỏi nhà. Đưa đi vi vu ngoài đường. Sao trời hôm nay lại nắng đẹp thế! Mấy hôm rồi, ảm đạm và lạnh.
Lượn lờ ra Hồ Gươm.
- Tôi sai rồi.
- Ừ, lúc đầu tôi đã nói với bà rồi mà.
... Giọt nước này mặn thật!
- Này, rùa nổi lên kìa. Ra xem cụ rùa đi.
Lần đầu tiên nó nhìn thấy rùa nổi ở Hồ Gươm. Mọi ng nói, sẽ may mắn lắm. Hy vọng là thế.
- Dạo 1 vòng quanh bờ hồ nhá!
- Uh.
- Kem ko?
- Ko.
... Về thôi Sơn ơi.
Cảm ơn GF nhé! Khá hơn rồi. Hôm nào tôi mời ông đi ăn ốc xào me. hi
Nhờ 1 người, nó biết thêm 1 cảm giác ko hề dễ chịu.

3 nhận xét:

  1. Tại sao nhớ 1 người lại là 1 cảm giác ko hề dễ chịu..chỉ khi nhớ lại là 1 nỗi buồn mà thôi...Thi hết rồi phải ko em?! Hôm nay có nắng ấm chị lôi cả 3 iem miu ra tắm, thơm lừng, hjhj :D chúc em mỗi ngày xinh tươi nhé..có điều gì ko vui hãy cho nó qua mau nhé! ^^

    Trả lờiXóa
  2. he, lâu hok blog blast, bây h hok lấy đâu ra nổi cảm hứng chỉ để cho 1 comment!

    Trả lờiXóa
  3. hơ. có chuyện j thês ko bít. ko bít mình có vào nhầm blog của ai ko nhỉ. Hoan dở mà cũng thế này sao? chuyện này thật hả bà? bà nhìn thấy cụ rùa thật đấy à? he

    Trả lờiXóa